Miền Trung mưa lũ và câu chuyện người bán cá mất 50 triệu đồng

Admin

Tổng Giám Chế
Thành viên BQT
Giữa những ngày cuối năm, khi miền Trung vừa đi qua cơn lũ dữ, câu chuyện về chị Nguyễn Thị Bích Hạ – một người phụ nữ 28 tuổi, bán cá chạy lũ – đã chạm đến trái tim của rất nhiều người. Đó không chỉ là câu chuyện về một khoản tiền bị đánh cắp, mà còn là câu chuyện về lòng trung thực, sự tử tế, và thứ tài sản vô giá mang tên “tình người”.


c43dbdef-d807-4f6a-9400-7aab83e92e1d.jpg
Ngày 20/11, chị Hạ đứng bên lề đường Lê Thanh Nghị ở Quy Nhơn, bên cạnh chiếc xe tải chở hơn một tấn cá – số cá ít ỏi còn sống sót sau trận lũ ngày 19/11. Gia đình chị nuôi hơn 20 lồng cá, vốn kỳ vọng bán dịp Tết để trang trải cuộc sống. Thế nhưng nước lũ tràn về trong chớp mắt đã cuốn sạch tất cả. Chỉ còn lại một tấn cá, chị đành thuê xe chở lên thành phố, bán tháo từng cân một để gỡ lại chút vốn liếng cuối cùng.


Những người dân Quy Nhơn, thương cho người nông dân vất vả, đã ghé lại mua ủng hộ. Có người mua vài cân, có người mua cả chục cân, chỉ để “chị gỡ vốn mà về nuôi con”.


Thế nhưng đến 20h, khi dòng người đã thưa dần, chị mới phát hiện túi tiền bên hông mình nhẹ bẵng. Hơn 50 triệu – số tiền bán cá cả ngày, cũng là toàn bộ hy vọng của gia đình chị sau thiên tai – đã biến mất. Chị đứng giữa trời mưa lớn, mặt tái nhợt, đôi tay run rẩy. Rồi chị khóc. Khóc không chỉ vì mất tiền, mà vì mất đi phần nhỏ nhoi cuối cùng chị còn có thể bấu víu sau trận lũ kinh hoàng.


Câu chuyện ấy, được chị Trúc Ly – chủ cửa hàng nơi chị Hạ mượn mặt bằng – đăng lên mạng xã hội, lập tức lan truyền. Nhưng điều xảy ra sau đó còn bất ngờ hơn.


Trên đường về nhà, điện thoại chị liên tục báo tin nhắn biến động số dư. Từng người, từng người một – những người hoàn toàn xa lạ – đã gửi tặng chị vài trăm, vài triệu, có người gửi nhiều hơn. Chỉ trong một buổi tối, số tiền ủng hộ đã lên đến 102 triệu đồng.


Trước con số ấy, chị Hạ chỉ biết lặng người. Không phải vì sung sướng, mà vì biết mình đang nhận được một món quà mà không phải ai cũng có may mắn nhận được trong đời: niềm tin và lòng tốt của cộng đồng.


Điều khiến nhiều người xúc động là lựa chọn của chị. Chị không giữ hết. Chị nói một câu khiến ai nghe cũng thấy rưng rưng:


“Tôi mất hơn 50 triệu. Mọi người đã cho lại gấp đôi. Tôi chỉ xin giữ đúng số vốn đã mất.”


Và chị làm đúng như vậy.


Chị gửi lại chị Ly 45 triệu đồng, nhờ chuyển cho những hoàn cảnh khó khăn hơn mình ở địa phương. Một phần trong đó được dành cho cụ bà 80 tuổi ở Phước An – người đang một mình nuôi bốn người con tâm thần.


Ở một người nông dân lam lũ, người ta thấy sự tử tế và liêm chính sáng như một hạt ngọc. Trong lúc nghèo nhất, mất mát nhất, chị vẫn không để lòng tham che mờ đi sự nhân hậu trong đáy lòng mình.


Người ta thường nói “Trong nguy có cơ”, nhưng có lẽ với chị Hạ, đúng hơn phải là:


“Trong rủi có may, và trong cái mất đi đôi khi lại tìm thấy điều quý giá hơn cả – đó là tình người.”


Hơn 50 triệu đồng bị kẻ gian lấy mất có thể khiến cuộc sống của chị xáo trộn, nhưng chính tình thương của cộng đồng lại cho chị thấy rằng: giữa đời, chưa bao giờ thiếu những bàn tay sẵn sàng kéo người khác đứng dậy.


Và có lẽ, món quà lớn nhất mà chị nhận được không nằm trong tài khoản ngân hàng, mà nằm ở chỗ: chị biết rằng mình chưa bao giờ đơn độc.


Câu chuyện của chị Bích Hạ là một minh chứng giản dị nhưng mạnh mẽ rằng:


Khi con người đối xử với nhau bằng tử tế và chân thành, thì ngay cả những ngày mưa gió nhất cũng sẽ có chỗ cho nắng ấm chiếu vào.
 

Bài mới

Back
Top